Poem logo
Poem logo

cho em

Vạn ngày là một vạn đêm
Đường đời muôn lối phong trần bôn ba
Chuyện tình như một bài thơ
Như là động lực giữa đời buồn vui
Vạn ngày nguyên một niềm ưu
Bóng hình em chẳng phai mờ trong tim
(.. nhớ đêm tháng tận năm cùng
Lòng em trong trắng, tình em chân thành..)
Anh phong sương giữa đường trần
Trái đất méo! Chẳng một lần gặp em
Xa xôi – hai nẻo chữ Tình
Em theo nếp nghĩ: hy sinh một đời
Em theo chế định xưa nay
Sống bằng nghị lực vì đời các con
Trải bao trầm bổng nhân gian
Nặng nề hai chữ chính chuyên tam tòng
Cột đời, cột xác thân em
Làm em lấn bấn trong vòng kim cô
Vì em ở lại quê nhà
Nên chi càng nặng lời ra tiếng vào
(Quê ta rất đẹp nhưng nghèo
Xân xiu cấu véo cho vừa mưu sinh
Tháng nào lắm khách đến thăm
Thế là thâm thủng gạo cơm trong nhà
Anh luôn nhớ bóng Mẹ già
Lo ăn từng bữa đói no bạc tiền
Nửa đời không ngẩng mặt lên
Tảo tần tận tụy cho con trưởng thành
Khi con có tuổi có tên
Mẹ đà về với tổ tiên ông bà...
...Nỗi niềm nơi chốn quê xưa
Còn là hình bóng xa mờ về em)
Nỗi niềm chồng chất nỗi niềm
Ưu tư chồng chất sầu buồn trăm năm
Thương em một kiếp giai nhân
Mà sao không bóng tùng quân xứng cùng
Để khi chim sáo vào lồng
Sáo im tiếng hót, ru buồn mênh mang
Vạn ngày giỗ chạp, hy sinh
Vạn đêm kiếp khác chuyện tình thế nhân
Làm cho đơn điệu tâm hồn
Làm cho cằn cỗi lòng em một đời
(dẫu rằng vẫn có niềm vui
Nhưng thường vắng bóng nụ cười trên môi)

Còn anh, rằng: sống làm người
TỰ DO cho cả cuộc đời yêu thương
Cho nồng cho đặm ái ân
Cho lơi cho lả thúy loan ánh đèn
Cho đời tắm giữa nhân văn
Thả hồn theo khói mơ màng theo sương
Một đời đau đáu tình em
Dẫu vui mới, vẫn đượm buồn xa xăm
... ...
Trời có mắt, trái đất tròn
Cuối cùng đời cũng tan buồn đến vui
Châu về hợp phố xuân tươi*
Ngọc long lanh sáng, hoa cười nắng chan
Vun bồi ý nghĩa nhân văn
Chăm lo nhau mảng tình thần phú sang
Cho em thơ thới cõi tâm
Lòng thanh thản, dạ lâng lâng nhẹ nhàng
Để sang bên, chuyện đời thường
Dưa cà rau muống đọi cơm củ riềng..
Gạt sang bên thói tỵ hiềm
Tầm nhìn hạn hẹp làm em bận lòng...
Cho em đến với thong dong
Cho em sống đúng với lòng của em
Cho em thỏa giữa dương trần
Cho em về với thanh xuân năm nào
Cho em đến giữa trăng sao
Cho em tắm giữa ngân hà thiên cung
Cho em cười với mình anh...
Cho em hạnh phúc dâng tràn đời em

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
*Tích cũ: Trung hoa có một vùng ngọc ở đây rất đẹp, nhưng nếu trao vào tay người khác, nơi khác thì ngọc tự nhiên ngọc xám tối xỉn màu, nhưng khi đem ngọc về với hợp phố thì ngọc long lanh trở lại
(Nguyễn Du – TK)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm