cùng trời cuối đất
Nếu tình nghèo kiệt trong tim
Nên chăng làm bộ phú sang chữ TÌNH
Cõi tình là cõi thiêng liêng
Thế nhân ai cũng dự phần riêng ai
Khi đem tình đổi cho người:
Vì tình là nhất vì người là hai
Người đem tình đến cửa ngoài
Thương trao muôn thuở muôn loài nâng niu
Đã no thì nói rằng no
(Như cơm như phở đói no cả đời)
Nắng mưa nghe chuyện khóc cười
Buồn vui rằng nhớ ngọt bùi đắng cay
Phụ đời tội lắm ai ơi
Bên ta thành thật bên người đùa chơi
Lòng khi đã trải ra phơi
Mà đem nước đổ bời bời làm chi
Kiếp làm người lắm phân li
Vì không đáp lại tình si tình nồng
Hôn nhân làm chuyện vợ chồng
Bỏ quên mất mảng thiêng liêng nhất đời
Thiêng liêng nào phải bông đùa..
Cho đau lòng dạ cho bời tâm can
Khát thèm thì chỉ từng cơn
Nhưng là động lực làm nên đổi dời
Theo nhau đi cả một đời
Về nơi cuối đất cùng trời với ai
... ...
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN