khi ta..
*Kính tặng hồn thơ Thi sỹ XUÂN DIỆU
Khi ta ôm…
quàng hai thân cột ngọc
bơi trong vùng nước lũ mênh mang
nào sá chi chèo ngược về ngàn
dẫu biết chỉ đôi chân là vùng vẫy
Khi ta ngước..
mắt lên và nhìn thấy
Giữa nơi hai thân chuối nõn gặp nhau
Một vùng thâm và một miệng hùm
Trông như thể là: lỗ đen vũ trụ
Khi ta cố..
hôn vào nơi nào đó
Một làn môi mềm ấm ướt nồng thơm
Nghe xa xôi mạch suối chảy trào tràn
Ta đón đợi như đợi mùa xuân tới
Khi ta đưa..
Hai tay lùa trườn tới
Phía tương lai vặn uốn ngoái nhìn ta
Như mong ta rướn lên chút mặn mà
Cho trời đất chóng giao hòa làm một
Khi ta bò..
Hai tay thành chân nốt
Chẳng khác chi đang ở buổi hồng hoang
Thú và người cứ quấn xiết lồng đan
Đều tứ túc, đa năng cho nóng bỏng
Khi ta đằm..
Trên nệm đời ngọt đặm
Miền đê mê gần lắm giữa đọa đày
Êm ấm chi mà tan chảy thân ta
Thành rượu mạnh bảy mươi ba ngàn độ
Khi ta điên..
Vì ta không muốn tỉnh
Tỉnh trong say cũng là để điên hơn
Tỉnh làm chi khi đang dở cơn khùng
Và trời đất đang giao hòa làm một…
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN