Poem logo
Poem logo

miệng lưỡi..

Miệng lưỡi người đời,
Cổng cho biết cái đầu nông sâu cao thấp,
nơi nói ra quan niệm nhận thức…

Bóp méo thổi phồng
Xuyên tạc ngoa ngôn
Làm nhiều chuyện
đâm nặng nề, nhầm lẫn
dư luận thổi đồn
càng thêm rối rắm..
Nhưng
10 người đều nói như nhau
…tất cả đều quen tai
nên sai thành đúng
Thật là ngộ(!)
Chuyện cầu thủ chuyển câu lạc bộ,
vận động viên đổi chỗ đầu quân
cũng vì thu nhập, tiền nong,
tìm cơ sống tốt hơn nơi cũ,
và cũng là vì
vinh quang, ngọt ngào, chiến thắng
Sao lại nói: bán mua cầu thủ
(chỉ bán mua SỰ PHỤC VỤ mà thôi)
Nào đâu mua bán con người –
Ô hay!! Nực cười, khôi hài, trào lộng.
Người lao động chỉ bán sức lao động,
bán cái mình phục vụ - lấy công..
Hay như câu chuyện bán dâm,
Ai rêu rằng bán xác thân, thân xác
Giày vò chị em, đạp lên nhân phẩm
Nghe qua như chạm nhân quyền,
xúc phạm...
chuyện tình dục với chồng thì nói khác
lại cho là chuyên chính, chính chuyên
mặc dù vợ
nói không sẵn sàng..
(Đã chắc ai giày vò, ai lịch lãm
ai trả tiền sòng phẳng,
ai ăn quỵt tuổi xuân
quỵt cuộc đời, quỵt cả tiết trinh.
Ai đáng trách? Ai lời, ai lỗ??)
Nào ai nữa – giảng rao đạo đức?
(giỏi nói leo theo giọng mọi người)
Mong lừa phỉnh chính mình và đồng loại
mong kiếm thêm
chút cơm thừa canh cặn
thật lố bịch – ôi những kẻ đáng thương
sống làm người
hay sống kiếp ễnh ương(?!)

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm