lìa
Một chiếc lá lìa cành
Khi đã chẳng còn xanh
Vẫn đem bao luyến tiếc
Của đám lá xung quanh
Mây khóc đem mưa xuống
Người khóc cho nhẹ lòng
Em khóc để anh buồn
Bất an, lo em khổ
Dẫu mưa cho thác lũ
Gió rứt lá rời cành
Em bứt cuộc đời anh
Thả trôi về vô định
Thì em ơi, anh vẫn
Không một chút bận lòng
Vì anh thích vẫy vùng
Trong dòng sông tình ái
Thì em ơi, anh mải
Cảm nhận nước đê mê
Chảy như suối cuồng si
Hợp lưu nơi hổn hển
Gió về đâu mặc gió
Mây đi đâu mặc mây
Miễn nước chảy tràn đầy
Đại dương miền ngây đắm.
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN