sao sóng hận vẫn dâng
Quê hương tôi triền miên bao trăn trở
Lòng đau buồn khi vận nước tai ương
Người dân tôi chịu kiếp sống tang thương
Quá khắc nghiệt theo dòng đời âm ỉ.
Hỡi vì đâu suốt chiều dài thế kỷ?
Đời thanh bình sao sóng hận vẫn dâng
Vẫn đau buồn vì những kẻ vô luân
Dạ hiểm ác thâm sâu đầy láu cá.
Bao luận điệu mưu mô toàn xảo trá
Bịp dân lành bằng những mảnh vải thưa
Mặc nhân dân vùi dập giữa nắng mưa
Đem vận nước giang sơn mà đổi chác.
Ví dân tôi chẳng khác gì hạt cát
Bị vùi chôn lạc lối giữa dòng sông
Bị mê mờ huyển hoặc cả đời trong
Vũng nước đục ao tù của chủ nghĩa.
Ôi...! Sự thật đắng cay đầy mai mỉa
Dân làm chủ_ Chúng ban tặng dân tôi
Như cái phông làm nền rách tả tơi
Dân khốn đốn suy tư trong đói rách.
Còn tôi tớ_ Trời ơi khỏi phải trách
Nhờ dân tôi chúng béo ụ, béo tròn
Có nhà cao lộng gió ngắm trăng trong
Nên thả sức tha hồ cắm cúi hưởng.
Rồi được thê điên cuồng sinh hoang tưởng
Dìm quê hương xuống tận hố bùn đen
Khiến dân tôi bỗng chốc_ Hoá thằng hèn
Tim uất nghẹn, ngậm ngùi trong vị đắng!
Bài này đã được xem 947 lần
|
Người đăng:
|
ttqv
|
|
|