biển và những cô đơn
Đã từ lâu Em chẳng ra ngắm biển
Màu nước xanh cùng với những con thuyền
Con sóng xô vào bờ cát đất liền
Tạo âm thanh như lời ca tiếng hát .
Lúc ở nhà nghĩ tới biển ..khao khát
Được hòa mình với dòng nước mát trong
Như cá bơi cho thỏa nỗi ước mong
Như con thuyền nhớ bến bờ chờ đợi .
Tới biển rồi lòng chợt buồn vời vợi
Người ta vui luôn có lứa có đôi
Một mình Em ngắm biển thấy chơi vơi
Chẳng có được một niềm vui trọn vẹn .
Ngắm người ta sao thấy lòng e thẹn
Mình là người nhưng lại chẳng có duyên
Bởi thế nên cứ một bến một thuyền
Đi đâu cũng một bóng hình đơn lẻ .
Thôi mặc kệ dẫu cho đời là thế
Ta cứ vui cứ hưởng phút yên bình
Vẫn cứ là môi luôn nở cười xinh
Rồi cũng nhanh qua một đời sóng gió.!