cung đàn ai oán
Đàn tình tự rung ngân hồn loan trải
Tiếng tơ lòng tê tái cũng nghiêng chao
Buồn tiếc thương ngây dại đến nao nao
Đêm cuồng vĩ lạc vào cung ái nhỉ
Luồng ký ức thẩn thờ trong mộng mị
Bến bờ xưa giờ tít mãi xa xôi
Nhạc buông lơi réo rắt thật bồi hồi
Âm ba vọng lan trôi vào tâm tưởng
Xưa tiếng nhạc bồng bềnh như cánh phượng
Nay trầm kha âm hưởng tựa nguyên sơ
Khi hững hờ lúc réo rắt duyên tơ
Khi tan nát rồi ơ thờ buông thả
Âm trầm bổng buông lời than vô ngã
Hồn thi nhân như đã mắc thiên tình
Phách lãng du ngờ nghệch đến lặng thinh
Cung chín vía rung rinh lay theo nhịp
Nghe chếnh choáng du tình mơ hào hiệp
Nốt pha dồn son tiếp gõ phiêu diêu
Khi trần buồn lúc nghèo ngắt tiêu điều
Đêm khuya vắng hồn phiêu linh lạc cảnh
Đàn lảnh lót buông sầu trong khổ hạnh
Dải tơ lòng mỏng mảnh đến mong manh
Nhịp thở oằn não nuột đến phong phanh
Con tim vỡ tan tành theo tơ loạn…
Đàn ai gảy theo âm trường ai oán
Vọng tư tình như đoạn nhạc hôn ca
Buốt nỗi lòng mà cũng thật kiêu sa
Như đoạn tuyệt buông xa hồn viễn mộng…
Bài này đã được xem 2666 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|