* du hí cùng mây *
DU HÍ CÙNG MÂY
Thơ : Nguyễn Ngọc René
Đời viễn xứ xa quê hương ngày tháng
Chân lạc loài theo số mạng cưu mang
Cho hồn thơ hoài dĩ vãng đôi hàng
Gối đã mỏi còn thênh thang phiêu lãng
*
Sao lại chảy những điệu vần định mạng
Đâu niềm vui theo năm tháng cuộc đời
Viết ra gì ngăn lệ ngớt tuôn rơi
Cho thế sự ngân ca lời hoan hỉ
*
Hãy dẹp hết ưu tư đừng ủy mị
Hồn mang thơ tựa du hí bao miền
Lòng thảnh thơi tâm lặng chữ an nhiên
Mặc thế thái nhân tình nghiền phận bạc
*
Kìa mây lững giữa trời thu man mác
Gió đìu hiu chốn thủy mạc muôn hoa
Nghĩ mà xem con tạo vẻ ôn hoà
Vui lên nhé hãy cùng ta dạo cảnh
*
Kiếp nhân loại nên làm sao có cánh
Bay theo mây hoà nhịp ánh trăng tà
Nên thả hồn mài miệt chốn bao la
Qua vạn dặm vui sơn hà hồ hải...
*
Chớ mộng tưởng quá tầm tay có hại
Để sầu riêng tâm mắc phải buồn đau
Dương gian nghiệp chướng muôn màu
Vui cười khổ lụy qua mau một đời...
Vậy buồn xin bỏ buông rơi
Lấy vui chống khổ nên lời thơ ca...
-N3- Nguyễn Ngọc René - Paris - 14/06/2016