đêm lạc miền
Đêm ảm đạm giam mình trong ẩm mốc
Trụi trần như kẻ ngốc mới biết yêu
Nỗi nhớ chôn trong thầm lặng thật nhiều
Nghe lạnh lẽo tiêu điều thêm huyễn hoặc
Đêm vô cảm với những nguồn nhan sắc
Tương tư sầu khóe mắt chất chồng hơn
Xót xa cho thân héo hắt cô đơn
Đêm khao khát như cơn giông vụn vỡ
Đêm cuồng dại nỗi đam mê nức nở
Cảm xúc trào đến ngỡ vạt sương khuya
Hoang phế cho Kiều ngọc lũng bồng miêu
Khoe lòa lỗ vùng yêu say hoang dại
Đêm ve vuốt rãnh khe nguồn tê tái
Lộ nguyên hình hai mái ướt hồng nhan
Hương của trăng ngào ngạt vị ngưng tràn
Cho ngây dại buốt ngàn sâu cung Nguyệt
Em muốn gửi mắt theo hồn diễm tuyệt
Bám vào anh cho huyết phải ngưng trôi
Nét liễu mềm .... đường đột của đôi môi
Anh sẽ chết trên đồi trăng vọng cảnh
Cho anh lạc vào mê cung ảo ảnh
Mê man trên đôi cánh trắng tay mềm
Ngủ mê ly bên ngực ấm trời đêm
Hương thân rã qua miền vai vạm vỡ
Cho anh thiếp giữa làn trăng đang nở
Để soi hồn mắc ở cõi thiên thu
Xác thân tan vào giữa chồn mây mù
Linh hồn thoát lãng du vào cõi mộng
Cho rên xiết giữa trời thu lồng lộng
Chết đi anh ... lắng đọng khúc cầu vồng
Nhựa mật tràn trong giấc điệp mênh mông
Phỉ nguyền vút lên không trời bát ngát....
Bài này đã được xem 799 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|