thu về lại nhớ đến cha
Chân chiều mỏi đi về bên kia núi
Lá thu vằng lá rụng xuống dòng sông
Hoàng hôn buông tiếng thở dốc nao lòng
Đêm im lặng giữa không gian trầm tĩnh
Nhìn những giọt mưa thu lòng nặng trịch
Như đầu kim đâm chích cõi lòng ta
Trăng thu ơi ! Còn có nhớ mẹ cha
Hồn tan nát vỡ oa khi thu đến...
Mùa thu ấy Cha gầy như ngọn nến
Chiếc lá khô vàng hết cọng xương cong
Cơn gió buồn mang chiếc lá về non
Mùa thu khóc ... hồn con sầu tan vỡ
Lệ thu cuộn xoi bờ lòng sụt lỡ
Tay chơi vơi tay với đọt tình đời
Chân dẫm dò một bóng ngọn sầu rơi
Thấy cô độc giữa trời sâu nghìn tuổi
Cuộc đời trải qua dòng trôi mê muội
Đêm không còn như buổi có trăng thanh
Thu không còn ngọn gió mát trong lành...
Hồn côi cút mong manh như chiếc bóng...
Nay thu đến ngõ hồn đang lay động
Nhớ cha ơi!... kiếp sống thật hoang mùa
Nghe lời cha nào gắng gượng được thua
Tâm thanh thản gió lùa qua khung dạ ! ..
Bài này đã được xem 694 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|