Poem logo
Poem logo

đêm lạc loài nghiêng bóng

Tác giả: Thiên Ân
ĐÊM LẠC LOÀI NGHIÊNG BÓNG
Đêm lạc loài giấc ngủ hóa mồ côi
Ta muốn cùng em về thời nguyên thủy
Trái đất nhỏ dần , nhỏ dần bé tí
Thuở mặn nồng mộng mị xích đu nhau

Đêm lạc loài thuyền bến tắm muôn màu
Trời quang đãng vì sao , vì sao vội
Hơi thở thơm tho cuộn tròn bóng tối
Tuổi ngọc ngà tóc rối dần dà buông

Đêm lạc loài ôm ấp trái nhớ thương
Cất giữ những giọt sương mười tám tuổi
Gom góp lá hoa kết thành xâu chuỗi
Thuở bên nhau gần gũi thích thú chờ

Đêm lạc loài ai hút mật , nhả tơ?
Những ve vãn nằm bờ môi êm ái
Em tinh khiết ươm hoa thời con gái
Cung đàn ai ru mãi khúc tương phùng

Đêm lạc loài vun vén chữ thủy chung
Tay trong tay anh cùng em nắm chặt
Ta lại muốn nhìn sâu vào đáy mắt
Mộng lên tiên nằm vắt vẻo vai người
Ngày 8/4/2019
Ân Thiên ( Bình Dương)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm