một vùng hạ nhớ
***
Anh kéo mây nghiêng trời cho nước đổ
Hạ buồn tênh tàn phượng vỹ son hồng
Kể từ dạo con đường xa cuối nẻo
Áo hoa màu em nhẹ bước sang sông.
Anh góp những tiếng ve sầu trong lá
Gói cùng chung bài thơ cũ năm nào
Đêm thổn thức, lời thơ buồn đến lạ !
Nhớ nhung người, ôi nỗi nhớ xanh xao.
Anh lục lại những dòng lưu bút cũ
Tháng năm trôi nét chữ úa phai rồi
Nghe xa xót, tên người xưa có phải ?!
Bụi cay nào sao nén lệ vương môi...
Lá thuộc bài dậy nồng hương kỉ niệm
Bên tàn khô con bướm phượng buồn lây
Ai đã bước qua khoảng trời mùa hạ
Có nghe chăng nhung nhớ đẫm vơi đầy.
_________________________________
PHT30.05.