khúc ru em
KHÚC RU EM
Em vụng về đêm
Vụng về vuốt ve nỗi đau đã bao lần tưởng như liền sẹo
Ma mị khúc ru mình
"Chẳng có gì đâu chuyện muôn đời vẫn thế
Ngần ấy cho nhau cũng đủ thẳm xanh rồi..."
*
Em lại ru em
Giấc mơ trắng mặn mòi phù sa
Thâm canh những nỗi buồn
Gặt đầy tay mùa mùa đêm vỡ
Gió thốc em về phía trôi...
*
Em giả quên em
Giả quên niềm kiêu hãnh
Lại ru em khúc quanh khôn dại
Lại ru em mật ngọt ngôn từ
Câu thơ phong phanh giữa đồng hun hút gió
Bỗng rùng mình rợn ngợp tái tê
*
Khúc đàn bà tự ru hôm nay
Biết có ai ngang đời nhặt cất?
Ai dò kênh trần gian tìm sóng?
Nến thiên đường ai thắp nắng che đêm?
TMH.