thu
Đêm thu rụng ánh sao vàng
Ngày thu máu đổ trên hàng cây khô
Sớm thu nức tiếng tiêu tao
Chiều thu vang tiếng xôn xao lá rời...
Này đây là những tơi bời
Trong lòng đứa trẻ mồ côi
Trong người cô phụ, trong lời xót xa
Này đây ai ghé thăm nhà
Hiên vàng vắng vẻ trúc già xác xơ
Này đây gái đẹp đang mơ
Trên mi còn đọng nét mờ suối thu
Chao ôi! Chết cả lời thơ
Chao ôi! Điếng cả tim thờ quạnh hiu
Gió ôi! Dâng ngọn thuỷ triều
Mau đi rửa sạch tiêu điều dáng thu.
Nguồn: Hoàng Minh Nhân, Vẫy ngoài vô tận, NXB Thanh niên, 6-2001