Poem logo
Poem logo

dậy mà đi

Chúng điên dại ký bản hợp đồng rất lạ
Ưu đãi giặc như vua, tàn phá môi trường
Chim chết, bỏ đi... mặc lũ dân thường
Mặc xác cá sình ương vì biển độc

Chúng phè phỡn cứ ăn trên ngồi trốc
Dẻo mồm bênh bọn ác độc cựu thù
Chúng tưởng rằng cả dân tộc này ngu
Phô tô xốp biển xanh mù thành tảo đỏ

Miệng lỡ há mắc quai rồi dẻo mỏ
Trí cạn xìu, lòng ham hố không vơi
Phải lu loa mọi thảm hoạ do trời
Chúng vẫn "tài tình", "muôn đời rực rỡ"

Bốn ngàn năm biển rì rào sóng vỗ
Nuôi cá tôm nuôi vô số lũ dân chài
Nhưng bây giờ đành tức tưởi đắng cay
Nằm phơi xác dọc chiều dài đất nước

Chúng cứ ngỡ lũ dân này ngu, nhược
Như đàn cừu cúi mặt trước lưỡi lê
Không! Quyết không cho bay diễn mãi trò hề
Hòng bịt mắt, bịt mồm, ru mê dân đen mãi

Trong giây phút phân sống còn, phải trái
Dân đã vượt qua kinh hãi trước bạo cường
Rầm rập tay không quyết chí xuống đường
Giành giật lại đạo thường và công lý

Triệu triệu tấm lòng sục sôi ý chí
Quyết phen này "phần thắng sẽ về ta!"
Giành lại giang sơn, xây lại nước non nhà
Biển xanh hát, rừng vọng khúc hùng ca vạn cổ

Để dân Nam cúi lạy trước đền thờ Quốc Tổ
Xin lỗi tiền nhân... Đan tay lại phục cơ đồ
Dậy đi nào, xin đừng mãi ngủ mơ!

01.05.2016

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm