áo xưa
Áo xưa khuất nẻo thời gian
Dáng xưa phiêu bạt dặm ngàn về đâu
Trường xưa khắc kỷ niệm đầu
Nét xưa lưu bút in sâu vào hồn.
Tóc xưa nhàn nhạt hoàng hôn
Bến xưa quạnh vắng nước dồn dập trôi
Thu xưa cũng đã qua rồi
Có người xưa đứng bồi hồi tiếc thương.
Sớm nay rộn rã khai trường
Tưng bừng nhịp bước trên đường vọng xa
Áo ai phơ phất đôi tà
Nón nghiêng thấp thoáng ngỡ là… áo xưa!...
Ngô Chí Trung