nỗi niềm tháng chín
Ta muốn giận hoàng hôn
Để nhạt nhòa bóng nắng
Không gian đầy quạnh vắng
Hồn thơ tủi phận mình
Ta chán ánh bình minh
Chim véo von giọng hót
Còn riêng ta ủ dột
Lạ xa tiếng nói cười
Ta ghét áng mây trời
Hay lượn lờ khoe sắc
Ruổi rong cùng gió mát
Nỗi buồn chỉ riêng ta
Ta ngại giọt mưa sa
Ghé ngang nhà buổi tối
Để bao niềm hờn tủi
Quẩn quanh suốt đêm dài
Ta sợ chuỗi bi ai
Cứ đeo hoài năm tháng
Nước mắt rơi mằn mặn
Thâu canh khóc lạc loài
Ta mơ mùa thu này
Thơ vần vui rộn rã
Quên đi bao nghiệt ngã
Bao cay đắng chán chường…
Bài này đã được xem 1501 lần
|
Người đăng:
|
Mây Tím
|
|
|