kể chuyện
KỂ CHUYỆN
Em ngồi trên bóng hôm qua
Bàn chân em chụm như hoa trên đồi
Bông hoa như miệng em cười
Tình đầu là một cái răng rụng rời
Anh đi muôn một đầy vơi
Vẫn nhìn thấy một chút gì ở em
Chút gì trông rất nhá nhem
Đã mòn thế ấy lại kèm thế kia
Nên anh chẳng hiểu là gì
Buổi chiều lành lạnh anh nghi ngờ rằng
Có những chiếc lá mùa thu
Ở trên trái đất có thừa mùa xuân
Có những chiếc lá màu hồng
Ở trên vườn địa đàng không có màu
Có một vài nỗi nhói đau
Ở trong miệng thích nói câu hững hờ
Có một dấu hỏi trên lưng
Hôm qua có một ngập ngừng trên vai
Em tôi có một hình hài
Và em có nữa những phai nhạt màu
Anh nhìn không nói được đâu
Vì anh không hiểu tiếng chào của em.
Bài này đã được xem 1320 lần
|
Người đăng:
|
nguoitrang
|
|
|