thu vàng tóc trắng mẹ bay
Lại thêm một mùa Thu lá đổ
Thêm một mùa lúa trổ vàng bông
Mẹ ơi! Rơm khói đốt đồng
Nhớ rưng rưng nhớ cháy lòng Mẹ thôi!
Dòng ký ức nào khơi tuổi dại
Nhớ thuở còn bên mái nhà xưa
Mẹ giờ chuối chín đung đưa
Tóc mây bạc trắng điểm lưa thưa đầu
Đêm nghe gió tiếng ầu ơ Mẹ
Ngày nắng tràn bóng vẽ còng lưng
Dong già mới biếc bánh chưng
Gió to diều mới vút lưng chừng trời
Mẹ chỉ có ngàn lời âu yếm
Không gấm nhung phù phiếm xa hoa
Trọn đời cay nuốt, khổ qua
Yêu con, thương bố, chăm bà, nuôi ông
Mồ hôi mẹ vẫn nồng vai áo
Bước chân xiêu vẫn rảo đường quê
Bóng cau đã khuất triền đê
Mà sao bóng mẹ vẫn lê thê dài?!
Chuông xóm đạo một vài tiếng điểm
Ngóng về đâu môi tiếm lệ cay
Thu vàng tóc trắng mẹ bay
Dạ đau xót dạ, hồn lay lắt hồn
Nơi xứ lạ dập dồn sương gió
Con chưa về mẹ có buồn không?
Con đi nối những dòng sông
Làm dây đo nửa tấc lòng mẹ thôi!...