Poem logo
Poem logo

chẳng còn chi

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Chẳng Còn Chi

Hôm nào gần gũi ấm lòng nhau
Chỉ thoáng vắng xa, dạ phải nao
Tình thắm đong đầy như vạn kỷ
Thuyền xa, biển nhớ, nỗi ai ngào!

Rồi chiều hôm ấy, chợt không gian
Vần vũ mây sang kéo vượt ngàn
Trút đổ cơn sầu, trôi sắc đượm
Chạnh lòng, tan tác, thức bâng khuâng

Cánh gió phải đi, bỏ lại hồn
Trôi về nẻo lạ, nhỏ sầu cơn
Vọng mây, nhớ mộng, làm sao ngộ?
Cho kẻ cô đơn hết nghẹn đời

Khắc khoải trói ai chuỗi tháng ngày
Đau buồn vời vợi, ngắm mênh mông
Nhớ đò, tưởng bến, người san sẻ
Để những hoàng hôn rớt lệ lòng!

Canh dài thao thức nhớ về em
Biết chốn xa kia nàng quạnh quẽ
Cửa sổ linh hồn rười rượi nhớ
Khiến tàn, nhòa nhạt ánh sao khuê?

Từ tim xé rách lấn vào sâu
Rên rỉ đau hoài, máu chảy lâu
Không thể thế nầy! Tan vỡ mộng
Thuyền quay lại bến, kéo xuân đầu…

Đâu ngờ hoa héo, nhạc đàn chùng
Khiến cánh ngàn phương xót mộng lung
Ngỡ buổi nắng tà, trăng chạnh nghĩ
Nào hay thảm đạm lại theo mình!

Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm