tình biển
Đêm rủ buồn mượn sách nhớ chuyện xưa
Những câu chuyện đã vương màu áo trắng
Tuổi học trò đùa nô bên chúng bạn
Chợt, tiếng trống trường...văng vẳng...khóc phân ly
Gió hạ thẹn thùng, chuếch choáng quẩn lối đi
Và giây phút phân kỳ.. bạn kể tôi nghe chuyện tình yêu của biển
Mối nợ duyên ngàn năm như còn đây hiển hiện
Biển gửi nhớ nồng nàn trong sóng vỗ đến bờ yêu
Bờ mỏi mòn trông bến vắng hắt hiu
Nơi cánh buồm nâu hôm nao cất lời từ giã
Chẳng nỡ...hẹn ngày về...mà buông neo câu êm ả
Để bến nhói dạ buồn...còn biển vành vạnh nét cô đơn!
Chuyện tình ái ngàn năm, biển gào thét nỗi tủi hờn
Nhuộm bạc đầu,trút yêu thương vào ngọn sóng
Mong một giây thôi..mối tình ngầm thôi lay động
Đợi sắc đỏ chiều, hoà nhịp khúc mộng tình ca!
-ND-