là tự anh đa tình.4
Muốn dừng bút nhưng nỗi sầu chưa cạn
Muốn ngả lưng mặc năm tháng trãi dài
Bên chén tửu ngẫm về chuyện ngày mai
Hồn thơ thẩn lòng thở dài mệt mỏi
Này Lão Nguyệt sao người lại nỡ chối
Mảnh tình si tâm bất hối từ nan
Ấy là ta ! kẻ thi sĩ yêu nàng
Nợ không duyên , cười rồi than số phận
Lòng muốn dừng, tâm nói từng, vương vấn
Tình đơn côi lận đận bởi vô thường
Lạ thay chưa , tim khắc rõ từ "thương"
Ta đứng giữa quản đường chờ ngã rẽ
Hoa hữu ý mắt buồn ai ngấn lệ
Nước vô tình mãi như thế nhẹ trôi
Mộng vãn khứ làm cõi thế bồi hồi
Để nhân thời than bi ôi khi ngẫm
Nào ai hay người trong cuộc đau lắm
Dụng lời thơ thắm đẫm cả cung sầu
Rằng ngày mai và cả những ngày sau
Ta đa tình mối duyên đầu , trọn kiếp !!
• Bạch Tiểu Phụng • 23.6.2016