dụng tửu hoạ thi chàng & nàng.10 ( stlb )
•CHÀNG• ( Hồi 10 )
Trời phương bắc gió lùa se lạnh
Chốn bờ nam mây tản nhẹ buông
Trên xe kẻ sĩ nao buồn
Ngựa phi cảnh vật như tuôn miệt mài
Đời lãng tử trên vai nặng gánh
Kiếp văn nhân khó tránh bể tình
Thương nàng ta mãi lặng thinh
Lời đâu kiều diễm cho mình hiểu ta
Sông bên núi thế mà tri kỷ
Kẻ đơn thân tửu luỵ kề trăng
Ước chi ! Ta chỉ ước rằng...
Duyên thời hữu phận rã băng cõi lòng
Kìa gượm đã phải không ấy nhỉ ?
Là nàng ư ? hay chỉ là mơ
Gặp nhau giây phút thẩn thờ
Mắt sầu gợn sóng ai ngơ ngác nhìn
Bạch Tiểu Phụng lặng thinh giây lát
Ngắm người thương như lạc chốn nao
Đời ai đoán được gì nào
Gặp nàng âu cũng trời cao thấu lòng !
• Bạch Tiểu Phụng • 18.7.2016
=============================
•NÀNG• ( Hồi 10 )
Mười năm đợi chàng ơi thiếp nhớ
Ngày người đi cứ ngỡ lìa xa
Trời nam - cõi bắc thế mà
Duyên thời gặp lại hai ta lặng mình
Muốn ôm chặt điều tin là thật
Sợ rằng mơ lạc mất người thương
Lặng trong giây phút khiêm nhường
Thiếp nhìn e thẹn chàng vương cõi huyền
Nếu như đã thiên duyên định sẵn
Cớ hà chi im lặng nhìn nhau
Phải chăng vạn ước nghìn cầu
Gặp rồi chỉ để xa nhau hỡi người
Chàng tặng thiếp nụ cười thuở ấy
Ký ức xưa trỗi dậy nơi lòng
Nhớ mùa tuyết phủ đêm đông
Ai người lữ khách bên Hồng Nguyệt lâu
Lộng Tiểu Ngọc trên lầu Phong Nguyệt
Gảy đàn than đêm tuyết đơn côi
Lữ nhân đồng cảm bồi hồi
Ngâm thơ hoạ cảnh kết đôi chuyện trò...
• Bạch Tiểu Phụng • 18.7.2016