dụng tửu hoạ thi chàng & nàng.9 ( stlb )
•CHÀNG• ( Hồi 9 )
Ta lặng bước bên sông tĩnh mịch
Chuyện nhân gian bởi tích dịch tuồng
Đêm sầu thi sĩ tay buông
Vẽ nên câu chuyện tình buồn tự tâm
Làng Phong Nguyệt đêm rằm sáng tỏ
Chốn gia trang chẳng có bạn thơ
Ngàn năm ẩn sĩ đợi chờ
Đêm trăng cô tịch nàng thơ thấu lòng
Giận một mối càng trông càng thẳm
Ngắm cảnh thêm trêu tấm lòng đau
Ngoài kia gió lạnh sương dầu
Tình nao như đã dài lâu sớm chiều
Mi ướt lệ tay khều vạt áo
Nhớ người xưa đàn não đêm dài
Bây giờ đã nửa canh hai
Vang đâu một tiếng thở dài thê lương
Bạch Tiểu Phụng tâm thường đa cảm
Nâng chén sầu lệ khảm vào tim
Chữ "duyên" thêm "hữu" ta tìm...
Tiếc thay tri kỷ như "kim" bể đầy !!!
• Bạch Tiểu Phụng • 29.6.2016
==========================
•NÀNG• ( Hồi 9 )
Nâng chén tửu nhìn mây ngắm gió
Dụng lời thơ phát hoạ tâm cang
Trời Nam lẻ bóng riêng chàng
Còn bên Cõi Bắc thiếp đan thơ sầu
Này chàng hỡi ! từ lâu thiếp đã..
Nhớ thương ai lệ ngã bờ mi
Và trong hàng vạn câu "vì"
Trăm câu chẳng đủ mà ghi thành lời
Điều thứ nhất rằng ơi... vì nhớ
Điều thứ hai chăng chớ vì thương
Điều ba duyên đã chung đường
Tam sinh thiết nghĩ chữ "thương" nặng lòng
Cớ do đâu tình trông như đã
Lại xa nhau chẳng há vô tình
Tiếc thay Nguyệt Lão lặng thinh
Se duyên đứt đoạn cho mình cách xa
Lộng Tiểu Ngọc ngắm hoa chua xót
Tủi thân thay bèo bọt lênh đênh
Nữ nhi số phận chông ghềnh
Mười hai bến nước chẳng "êm" bến nào...
• Bạch Tiểu Phụng • 29.6.2016