thương !
đâu chỉ nhớ mà còn thương
bởi yêu người nên dạ cứ vân vương
lời chưa mở bước ngượng ngùng
khi đối diện người ung dung kẽ ngại
trách thân sao quá dại khờ
đem yêu thương nhung nhớ nhờ sao tỏ
làm sao đây ngỏ lời yêu
biết em thích ngắm hoàng hôn chiều lặng
nên âm thầm mong nắng tắt
ôi yêu thương và nỗi nhớ
đêm làm thơ dệt mộng vào trang vỡ
em ơi có biết anh chờ
chữ yêu chữ nhớ chữ tờ chữ ương
ghép vần anh có chữ thương
chia ra đời lẽ anh vương ngâm ngùi
hoài niệm 1994
Bài này đã được xem 1615 lần
|
Người đăng:
|
ngủ chiều
|
|
|