vô cảm
chiều nay trên phố mưa bay
ngắm ngoài khe cữa đắng cay bay vào
buồn ta phút chốc dâng cao
chờ đêm lại đến ghi vào trong thơ
không vần chẳng điệu mà mơ
tay cầm lục bát ngẫn ngơ khóc thầm
để quên ngày tháng cùng năm
sống nhàn trong cảnh tối tăm cuộc đời
không mơ danh lợi như ai
mặc đời ta viết đắng cay vô thường
buôn xuôi ta ngắm tâm gương
thấy mình vô cảm tầm thường mà thôi
cứ cho lục bát lên ngôi
ta ôm mộng mị ta ngồi yêu ta ...
Hoài Niệm
Bài này đã được xem 1861 lần
|
Người đăng:
|
ngủ chiều
|
|
|