hương xưa
Cảnh nuôi người thực hay mơ
Thu một ngày để đợi chờ bao đông
Về đây hưởng trọn cánh đồng
Gió thôi... chứ chẳng có bông lúa nào
Ai ngồi giặt bóng đáy ao
Khẽ khàng nhón gót qua rào hỏi nhau
Đào tiên tuổi tác đã nhàu
Nhấp ly thơm... chợt se đau thân cành
Thương lòng nên đất òa xanh
Cách em vệt cỏ mà thành riêng tư
Nhớ quanh năm một tiếng ừ
Con tim ước lệ còn dư canh dài
Đàn gà tãi nắng xiên khoai
Hai tay em xách những hai nỗi niềm
Giá đừng phân định ngày đêm
Khế trưa nay bớt chua thêm vội vàng
Mắt tình giá chẳng đa mang
Nắm tay... ta kết hai làng... giâu da
Cánh đồng hoang mấp mô nhà
Gió lành... nỡ chẻ thành ba bốn luồng
Thả lòng gửi luyến lưu suông...