mẹ cho lòng con nhớ
Biển cả làm sao xứng công mẹ
Sơn hà sánh sao được lòng mẹ
Thác cao thác chảy ,lòng thương xuống
Mẹ ngân hà ,bao trùm hư không
Tất thảy hành tinh ,trong vĩ tuyến
Từng hệ mặt trời , một mặt trăng
Hết thảy mọi thứ là giả thuyết
Con chỉ biết Mẹ là trời kia
Vầng trăng con không tự phát sáng
Cậy nhờ luồng sáng của trời cao
Sánh sao cho hết tình nghĩa ấy !
Đếm làm sao được từng hành tinh !
Cân sao cho hết trọng lượng đó
Ngó sao thấu nỗi vào hư không !
....
Ơn người sinh dưỡng , còn mang nặng
Hiếu tình giữ mãi , làm sao quên ???
Xa quê , muốn về làm sao nỡ !
Việc nào ràng buột , làm xuể đâu!
Câu từ thơ, đâu tả hết nhớ !
Nhớ nào da diết ,làm sao vơi !.
Bài này đã được xem 854 lần
|
Người đăng:
|
Đôn Trần
|
|
|