tự bạch
27.11.2015
Đã ít nhất một lần ta cần nhau
Khi gió mùa về sau lưng lạnh lẽo
Những cành cây trơ xương nằm vắt chéo
Chiếc lá cuối cùng không héo mà rơi
Đã ít nhất một lần ta lẻ loi
Khi phố đêm đôi người chẳng có
Những ánh đèn vàng khuất sau khung cửa
Tiếng thét mùa đông lạnh giá như tờ
Đã ít nhất một lần em thờ ơ
Khi lời ngỏ của anh chưa kịp hé
Bỗng thấy mình càng cô đơn quạnh quẽ
Nét mực phai như thể đã ngàn năm
Ước ít nhất một lần em ghé thăm
Mảnh vườn anh nhỏ nhưng đầy nhựa sống
Và mùa đông sẽ mang về hơi nắng
Ấm lòng nhau giữa buốt lạnh vô cùng.