đem sa ngã
Lấp la...
lấp lánh ngàn sao
Màn đêm dẫm đạp vào hồn ta đau
Sương bàng bạc ...
trắng mái đầu
Ngủ chờn vờn mộng... giọt sầu lay cay
Tiếc !...
thương vương vấp mặt mày
Xa canh cánh mỏi .... hồn bay lạc miền
Người đi
để lại cô miên
Đêm đơn côi nản ... trăng nghiêng thân ngà
Đông hiu hắt...
mắt lệ sa
Từng cơn gió lạnh chui sà vào tâm
Người đi
đêm nhả cung trầm
Bao giờ gặp lại cái tầm mơ mai ...
Bóng nghiêng ...
nghiêng ngã đổ dài
Ta chao đảo mãi ...Mao Đài mê men
Trầu cau
buôn chuyện ơi mèn !
Đớn đau chuốc cạn bỏ bèn liêu trai
Tội tình chi ...
lắm nhạt phai
Đêm mê mết giận ...ngày ngai ngái chờ
Bơ vơ lắm...
hỡi trơ vơ ...
Ái ân buông bỏ... khát mơ màng tìm
Trăng buồn
khuất dáng ỉm im
Câu thơ ngơ ngẩn ...vách tim úa vàng
Vườn hoa,
hoa nở,
hoa tàn
Trúc xinh ...xinh động sau làn gió lay
Đêm nay
ta nhớ đêm nay
Một căn nho nhỏ có tay nhẹ nhàng
Đêm nay...
đêm đã lỡ làng!
Mình ơi... mình hỡi !...đắng đang ngang chừng
Để đêm
đêm cứ đửng đưng
Tay ta va ngã giữa lừng bờ trăng ....
Đông Hà . Quảng Trị. Họa thơ V N C ... 29/12/16
Bài này đã được xem 709 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|