những giấc mơ tôi.
Tôi từng mơ về những cánh đồng hoang
Một chiều nọ máu chảy lan tràn
Ôi ! Vệt máu của những người chinh chiến
Giờ còn đọng lại trên lá cờ Việt Nam.
Và đôi khi tôi mơ về quê hương tôi
Những mái tranh nghèo bao mùa mưa nắng
Người mẹ ru con trong những trưa hè
Những tiếng gà trưa gợi miền xa vắng.
Và cũng đôi khi tôi mơ về thị thành
Những mùa phảng phất tuổi còn xanh
Chốn xa hoa bao nhiêu người qua lại
Mà chiều lặng lẽ chỉ riêng tôi.
Rồi tôi lại mơ thấy mẹ tôi
Bao nhiêu năm tháng mẹ vẫn ngồi
Bên bàn máy may nhìn đã cũ
Sợi tóc bạc nào đã phai phôi .
Nhớ lắm những giấc mơ của tôi
Đã mang tôi đến những chân trời
Rồi lại thả tôi về thực tại
Để lòng xao động, nhớ khôn nguôi.