nuối tiếc !
Xuân mở ngỏ dòng sông thơ mộng quá
Làn gió khua cành lá rộn lao xao
Quanh mạn thuyền ngơ ngác một bầy sao
Trăng hớn hở bày bao nhiêu là ngọc
Mảng đông giá khật khà đi khó nhọc
Trăng buông tay vuốt tóc lõa xòa vương
Đã một mùa trăng nín lặng trong sương
Nay sung sướng ngậy hương ngà ngon ngọt
Lòng chạnh khóe... thấy điều gì xon xót
Thật vô ngôn mà sột soạt tâm hồn
Ta là thu hay đến cõi mùa đông
Ham mê cạn miệng không còn muốn uống
Đâu có dễ... diệu kỳ mùa say luống !
Cũng nâng ly ta muốn cạn cốc này
Trùng lai đâu mà nốc hết trăng đây
Ngẩng đầu thấy... mây xoay bù mái tóc
Ta không tiếc mà hồn sao bật khóc
Thủa vàng son nay tróc võ trui cành
Nhìn xuân về trăng đẹp đến long lanh
Bỗng lảo đảo chông chênh bên sườn dốc...
Bài này đã được xem 813 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|