tiếc !
Đêm Trăng rớt trải đầy bên bóng chiếc
Ai lặng thầm da diết mối tâm tư
Nhân thế ơi !... sao lắm lối ảo hư
Suy tư dẫm lên nư ta đang ngẹt
Bầm đôi mắt dưới ánh trăng rỏ nét
Ta nhìn Trăng tái mét mặt hả Trăng
Tiếng dỗi hờn lanh lạnh giữa thôn trang
Xiêm y cởi cô nàng Trăng đã tới
Kìa đường nét hững hờ cơn mê muội
Làn da Trăng trắng muốt cả thân ngài
Giữa đêm xuân Trăng đột ngột lên ngai
Ôi đẹp quá như đài sao cung ái
mùa xuân mở một khung trời rộng rãi
Vẹn đôi đàng Trăng lái chiếc đò đêm
Con sông hiền như một dải lụa mềm
Trăng vùng vẫy bên thềm bờ nước chảy
Trăng vùng vẫy bởi vì Trăng đang hãi
Hay bởi là ... có cái chẳng nói ra
Ha ha ha... ta đã biết rồi mà
Thôi !... im lặng dĩ hòa cho vi quý
Một cơn gió đến bên tai thủ thỉ
Quảng cung buồn nên phỉ sức nơi đây
Trăng chao nghiêng ngụp lặn với đám mây
Ôi xấu hổ nên ngây người ra ngó
Nhìn Trăng thỏa với xiêm y buông bỏ
Ta ngại ngần mặt đỏ đến tía tai
Ốc da tê sần sượng đến gai gai
Hồn sa sẫm ngã dài bên bờ suối
Xuân mờ ảo thảo làn hương đắm đuối
Tuổi ngọc ngà đang cuối buổi mùa thu
Thượng tầng ran như thác suối mịt mù
Hạ cơ sở... âm u như sám hối
Hồn ngất ngưỡng bay đi qua muôn lối
Thây ta nắm chết đuối giữa dòng trôi..?
Bài này đã được xem 695 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|