đóng cửa trái tim
Tim mở cửa đón làn mây nhung lụa
Cảm xúc trào tan giữa giấc nghìn thu
Để đêm về hồn ngất lịm tiếng ru
Mơ thêu vẽ hình thù như hiền thánh
Chợt cơn gió động làn mây thấm lạnh
Biển xanh xao sóng đánh rã tơi lòng
Mây đi rồi để lại kiếp long đong
Tim hóa dại giữa đồng xa ngơ ngác
Tim vẫn đập mỏi mòn như cánh vạc
Lạnh thâu sương ngơ ngác giữa chiêu về
Dư vị yêu còn sót lại đê mê
Dư vị chát tái tê con tim nẫu
Em đã vẽ vào anh bao nhiêu dấu
Vết yêu thương hằn thấu tận vô biên
Vết ghen tuông mang một nét hiền hiền
Tim chờ đợi bên triền mong nhung nhớ
Trái tim đỏ vậy mà hay biết sợ
Cửa linh hồn thôi mở đón tìm trăng
Anh dại khờ trong cay đắng bàng hoàng
Xin khép lại giữa đàng tình chân thật...
Anh giữ mãi một mùi hương thơm ngất
Ngước nhìn trời.... đêm thất lạc bóng mây
Tay chơi vơi sờ soạng áng sao gầy
Kia sương thấm nặng dày trên mái tóc...
Bài này đã được xem 3137 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|