một ngày quê xưa
Chiều quê khói tỏa mùi rơm
Lũ trẻ dắt trâu về nghỉ
Đàn lợn đòi ăn ầm ĩ
Đàn gà nháo nhác lên chuồng.
Bữa cơm cà muối, canh suông
Vẫn thấy sao mà ngon thế
Bởi có mồ hôi của mẹ
Thấm trong từng hạt trắng ngần.
Đêm trăng trải chiếu giữa sân
Nằm đếm muôn vì sao sáng
Cha kể chuyện thời bom đạn
Con chìm vào giấc chiêm bao.
Làng quê ban sớm ồn ào
Mẹ gánh rau ra chợ bán
Ríu rít đàn em rủ bạn
Tung tăng chân sáo đến trường.
Trên đồng từ lúc mờ sương
Cha đã đánh trâu cày ruộng
Bao giọt mồ hôi đổ xuống
Cho mùa lúa mới xanh tươi...
Chiều mưa, đất khách quê người
Chợt muốn trở về quê cũ.