giang sơn việt nam (2017)
Thơ bát ngôn thể loại tự dọ
Đất nước tôi sơn hà liền một dãi,
Địa đầu Móng Cái đến mũi Cà Mau,
Hai vai gánh nặng giang sơn đôi miền.
Tuổi thơ mang nặng nỗi niềm ước mơ,
Chân xa vạn dặm đăng trình từ đây,
Tôi đứng giữa Nha Trang miền cát trắng.
Mượn con tàu lướt sóng gọi trùng dương,
Côn Sơn sóng dữ quanh năm oán sầu,
Đạp sóng dữ Trường Sa đã đến đó,
Luồng bão táp Hoàng Sa thuyền lạc bến,
Sóng vỗ Biển Đông con rồng nước Việt.
Đời trai tráng phong trần như Sơn Thủy,
Vượt núi băng sông nghìn trùng mơ ước,
Hoàng Liên Sơn với đỉnh cao chót vót,
Núi Hải Vân mây ngàn bao lấy đỉnh,
Trường Sơn ngã mình nối Bắc Trung Nam,
Kinh-Thượng người liền nhau từng khúc ruột,
Núi Bà Đen thầm mong người trở lại.
Tôi đã xuôi thuyền theo nước thủy triều,
Dòng nước mộng mơ chan chứa tuổi thơ.
Sông Hồng ca khúc Tình Xuân dạt dào,
Sông Hương gợi khúc Nam Ai chèo đò,
Lại Giang xanh ru nhẹ khúc chiều tà,
Sông Lô gợn sóng gợi tình luyến nhớ.
Cửu Long giao đầu thành chín khúc sông,
Dòng sông mang theo bao nìềm nỗi nhớ,
Bước chân dài ta đi chưa biết mỏi.
Ngắm lại mà yêu quê hương đất Việt,
Tôi in trong tim đất nước hữu tình,
Hạ Long muôn sắc thế giới kỳ quan,
Hà Nội biết bao di tích lịch sử,
Cố Đô văn hiến qua nhiều nét thơ,
Vang danh Sài Gòn hòn ngọc Viễn Đông.
Tuyệt đẹp vinh quang gian nan đau khổ,
Quá Khứ vướng sầu cuộc chiến ngoại bang,
Có những vết thù hằn sâu trong trí,
Một ngàn năm áp bức bởi giặc Tầu .
Việt nam ta bị tàn phá mịt mù,
Máu ông cha ta hy sinh vì nước,
Đời đời con cháu xin khắc ghi tâm,
Cuộc chiến quá đau thương bài học sử,
Nhìn lại dân mình còn lắm xót xa.
Vì đất nước vì dòng máu rồng tiên,
Xin hãy ôm nhau anh em một nhà,
Tình Bắc Trung Nam sánh tựa Trường Sơn.
Hởi người Việt Nam trong và ngoài nước,
Xin nối vòng tay như Hoàng Liên Sơn,
Cùng nhau xây dựng nước non vững bền,
Hùng mạnh như con rồng ngàn châu hỏa,
Một dân tộc bất khuất bất bất phục,
Việt Nam thân yêu vang mãi ngàn đời./.