hết rồi ngày xưa
HẾT RỒI NGÀY XƯA
Một chiều tay nắm bàn tay
Tung tăng hai đứa vui ngày tình nhân
Mơn man cát mịn đưa chân
Ngoài xa sóng ánh lân tinh reo mừng.
Bây giờ sao lỡ người dưng
Hỏi gì cũng chỉ ngập ngừng rồi thôi
Thời gian hờ hững dần trôi
Hàng cây ngày cũ héo chồi tàn hoa
Chiều buồn ta lại mình ta
Trông về phương ấy xót xa nỗi sầu.
Hay Em đã bước qua cầu
Về nơi nào đó làm dâu nhà người
Thoáng nghe câu nói tiếng cười
Nát tan như thể bằng mười... gươm đao .
.