nghe tiếng đàn đêm
Nghe thảng thốt tiếng đàn ai lay động
Khởi cung lòng như sóng vỗ bờ đau
Ánh trăng đêm đường đột rớt trên đầu
Như ngọc vỡ dát màu lên mái tóc ...
Đàn ray rứt âm trầm buồn than khóc
Nhịp dây rung lạc khúc nấc đoạn trường
Đêm nguyệt tà vắng lặng rựa niềm thương
Tiếng tơ nát lã buồn như hơi thở...
Lúc réo rắt chơi vơi hồn tan vỡ
Lúc kêu than nức nỡ hạt sầu rơi
Tiếng ái oan cho phận bạc cuộc đời
Tiếng ngàng ngỡ tình ơi thua canh bạc....
Thầm trách móc kiếp đời vừa lầm lạc
Lại buông lơi im bặt cả môi mềm
Lúc dập dồn như lệ mặn màn đêm
Rồi cay đắng vị phèn chua nát dạ
Đêm tĩnh mịch âm lan đi muôn ngã
Hỡi người ơi !... đêm rã nát khung trời
Hỡi đàn ơi !.. sầu chát chúa tơi bời
Hay bởi tại cuộc đời nhiều ngang trái...
Xin tĩnh lặng...cho hồn thư thái lại
Để ngẫm đời trong ái ngại buông lơi
Để thầm suy cho chan chứa vị đời
Để thấm đủ những lời trong tiếng vọng
Bài này đã được xem 1679 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|