Poem logo
Poem logo

chuyến tàu cuối

Tác giả: Hồng Dương
Con đường nắng lá vờn bay trong gió
Bóng hoàng hôn hương cỏ thật dịu dàng
Nhớ tóc em như ngọn sóng lênh lang
Trên bờ ngực hương tràn qua hơi thở

Hoàng hôn đến một ánh trăng vừa vỡ
Lỗi nhịp lòng cánh nhớ gửi làn mây
Bởi thiết tha trăng vãi ngọc xuống đây
Thương chiếc bóng hao gầy nơi viễn xứ

Nắng trầm xuống để nỗi buồn án ngự
Chuyến tàu đêm sao cứ chất cao sầu
Ngày tháng trông biết đỗ xuống ga đâu
Cho trăng sáng và sao hôm lấp lánh

Đưa chén tửu lên đôi môi thấm lạnh
Vị men tình thêm bỏng rát lòng ta
Em xa xôi hình bóng xế chiều tà
Sương mãi miết ứa ra bao nhiêu ngọc...

Đời nuối tiếc vị si mê mái tóc
Để trăng buồn khuya khóc chỉ mình trăng
Để đêm nghe ì oạp tiếng sông than
Mùi da thịt lỡ lằng buồn khô héo

Đường trăm nẽo em ơi sầu trăm nẽo
Bến mong chờ đêm réo gọi tình nhân
Ta muốn hôn lên trăng đến vạn lần
Cho say khướt vị hương đêm giấc điệp...

Đông Hà, Quảng Tri. 27.04.2017
***

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm