đôi mắt
Gương mặt trắng, và rất nồng đôi má
Trên môi say hơn cả nữ nhi hồng
Riêng đôi mắt là hận sầu rất lạ
Một đời nàng biết đắm đuối ai không ?
Ôi đôi mắt màu nâu như cánh gián
Thật ranh ma, thật giảo quyệt, gian ngoa
Hàng mi dài nghe những dãy sơn hà
Đang chen chúc sắp theo đà sụp đổ
Một đôi mắt với lòng ta rất đủ
Hỡi nữ hoàng mộng mị của ta ơi
Hãy là ta mơ tưởng chớ lả lơi
Mà lạnh ngắt như bà hoàng tội ác
Ta không yêu những nàng công chúa nhỏ
Tóc xanh cây và môi đỏ hoa rừng
Làn da hồng pha trắng tuyết, vậy nhưng
Ngoài như thế chẳng còn chi nữa cả
Hỡi đôi mắt chẳng buồn như lá rạ
Soi tim ta như kiếm lút xuyên tường
Trong sâu thẳm là hồn thiêng sắt đá
Ta lấp hoài chưa kín nỗi thầm thương
Hãy khinh đời: bọn nô lệ yêu đương
Đôi mắt biếc ta xin nàng hãy ngước
Lên trời cao khi đôi bàn chân bước
Về tận cùng sa mạc của cô đơn…
Bài này đã được xem 1440 lần
|
Người đăng:
|
Lý Bá
|
|
|