không nói nữa
Bữa nay anh rất buồn không muốn nói
Những lời kia, mà nói những lời này
Em hãy đến ngồi bên anh bối rối
Hoặc chỉ cần đứng ở đó khoanh tay
Anh muốn nói những gì anh muốn nói
Từ trăm năm anh đã dặn dò mình
Anh đã định xuống trần gian để nói
Gịong ruột rà từ gan phổi đinh ninh
Em hãy ở bên anh nghe lặng lẽ
Chớ bịt tai, mà cũng chớ dằn lòng
Vì lời ấy là lời buồn vô kể
Mà thật ra là vô tận ung dung
Anh nói đây: môi của anh vừa mở
Hai hàm răng cục cựa lưỡi nôn nao
Anh nói đây, mắt của anh vừa ngó
Thấy mắt em, và miệng bỗng ngậm vào.
Không nói nữa, quyết định không nói nữa
Dù rất rầu, anh đã ngậm hai môi
Và lời lẽ sau một lần lần lữa
Đã nằm im trong cổ họng suốt đời.
Em đừng sợ, thôi nào, đừng hoảng hốt
Anh nín rồi và sẽ nói những lời kia
Sẽ tiếp tục nói lời tim nhỏ giọt
Nhẩn nha rơi lên mặt đất đầm đìa.
Anh sẽ nhịn suốt đời không nói nữa
Những lời anh đã định nói hôm nay
Vì sao thế ? Bởi vì đôi mắt của
Em và anh đã đối diện giữa phút giây.
2009
Bài này đã được xem 1857 lần
|
Người đăng:
|
Lý Bá
|
|
|