chẳng mong mưa về
Đà Nẵng ơi ! Phố ta ơi !
Tự dưng sao lại mưa rơi lúc này
Hoàng hôn vội vã hết ngày
Sợi mưa sợi nắng đan tay rối lòng
Bây chừ Đà Nẵng chưa Đông
Tự lòng ta cũng chẳng mong mưa về
Nắng còn vàng vọt đằng tê
Đằng ni ta vẫn còn mê mãi chờ
Thế mà mưa nát câu thơ
Mưa che kín cả lối mơ có người
Mưa đem giấu mất nụ cười
Ta cố giữ dẫu chiều rười rượi qua