lãng quên rồi
LÃNG QUÊN RỒI
Trăng lồng dưới biển bóng tòn ten
Mở mắt nghìn năm kiếm chổ đèn
Gót mỏi chân chùn theo nhịp sống
Thân nhừ xác mệt muốn thành quen
Vì ta rất ngại bôi từ nhát
Hoặc kẻ còn run xóa chữ hèn
Nghĩa thả lăn dài trơ cánh mộng
Gom tình sót lại thấy màu đen .//.
20/5/17 ---------ĐLX