Poem logo
Poem logo

ru tình 4

Tác giả: Hương Ngọc Lan
người đàn bà lặng lẽ với thời gian
bao cảm xúc dần trôi vào quên lãng
yêu thương xưa chôn vùi trong dĩ vãng
những nồng nàn theo năm tháng nhạt phai

đã lâu rồi quen sương gió đắng cay
quen một mình trong đêm trường trăn trở
nén tâm tư giấu trong từng nhịp thở
những mùa trăng lần tay đếm hạt tràng

người đàn bà ngồi ngắm những phai tàn
chợt thảng thốt...
uớc đời qua thật chậm
ôm áo xưa cố tìm làn hơi ấm
tự dối lòng
níu giữ chút hương yêu

Người đàn bà
sau - trước... bóng cô liêu
bước bơ vơ trong ngược chiều thương nhớ
canh cánh lòng
khát vòng tay che chở
khóc phận mình sao lại quá đa đoan

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm