bông trăng trên sóng
Sao đêm mãi ôm tình trăng vô vọng
Để sương sầu dát mỏng cả đầu non
Mây ôm sao đến mụ mị héo hon
Gió ngây dại khuyết mòn bờ vách đá
Trời rạn nứt để hoàng hôn tan rã
Sắc tím mờ trong nghẽ lá xanh xao
Khi yêu thương người đã nói như nào
Xe gãy bánh bởi cao đầy lời hứa…
Đêm lại đến người ơi đừng nói nữa
Cho nát nhàu trầy trụa hết làn sương
Bờ hương đêm phiêu lạc cả dặm trường
Trăng ngơ ngáo lặng nương trên cành liễu
Chân trời lặng cô đơn như hoang miếu
Tình trơi tình như kiểu thế gian ngoa
Miệng mắt môi còn khuếch khoác nhạt nhòa
Làm trắng bợt ảnh hoa lòng lệ tủi
Dòng xám hối nghẹn ngào lăn cát bụi
Yêu đương như bóng núi ngã bên chiều
Lỡ trăm năm câu thề nguyện tiêu điều
Sầu chết đuối bởi điêu linh mơ mộng
Thế là hết nhớ nhung theo con sóng
Bờ mi cay nớng bỏng lệ ân tình
Xao xác run sương lạnh cỏi vô minh
Ai bỏ mặc ... dáng hình ngày xưa đó...
Mộng tình vờ để sầu đau vò võ
Hương nơi nào đêm bỏ ngõ chờ mong
Mắt nơi nào trong đêm tối mênh mông
Chỉ còn sót một bông trăng trên sóng....
Trăng một bóng lặng im trong gió lộng
Gió dạt dào rung động cả bông trăng....
Đông Hà, Quảng Tri, 02.06.17
Bài này đã được xem 1269 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|