bóng trăng
Sóng nhẹ biển đêm gió vút qua
Thấp thoáng ngoài xa thuyền Mặc Tử?
Nghiêng buồm lướt nhanh theo cánh gió
Chở Trăng chơi dạo bến thanh bình.
Anh không múa thêm lời phiêu lãng
Chỉ lặng cùng em thẩm nhạc mây
Gió đẩy nước dâng ôm bờ đá
Sóng rộng vòng tay đón cát xa
Trăng xanh bóng tỏa Đại dương đêm
Trai biển âm thầm chờ cát đến
Ươm ngọc trăm năm chẳng vội vàng.