chốn xưa
Tôi đã về nhiều lần thăm chốn cũ
Xa lạ rồi bóng dáng ấy, chiều Thu
Con đường xưa dẫu vẫn đẫm sương mù
Mà hương cũ đà mịt mùng xa thẳm
Tôi đã về để lòng thêm rối rắm
Đếm bước chân lạ lẫm lạc đường quê
Về đến đây sao ngơ ngác, não nề
Bao kỹ niệm cứ trề môi hờn dỗi
Tôi đã về để nợ lòng không hối
Để nghe quên đang chua xót bồi hồi
Những ngày xưa, đã mất, đã xa xôi
Đừng hối tiếc, và nên thôi sầu não
Quê hương đây mà ta giờ ngơ ngáo
Cảnh và người thay ngàn áo, lao xao
Từng lối xưa, đường cũ đã chìm vào
Trong dĩ vãng mà không còn dấu tích
Việt Nam ơi tình yêu không xê dịch
Kỹ niệm một thời cũng nhiều ít nhớ thương
Tìm về đi cho vỡ giấc mộng thường
Hay xa cách mà đêm trường ươm nhớ
Thà ươm nhớ, nghĩa tình xưa một thưở
Hồi tưởng đi với những thoáng vu vơ
Về làm chi, người, cảnh đã hững hờ
Đời trôi mãi, xin ngưng chờ đợi nhé!
11/04/2012