ngập ngừng...
Chiều chờ thu sắc lá chửa đổi màu
Khuôn kỷ niệm đào sâu rong rêu cũ
Gió tiếc nuối những mùa xưa kỳ thú
Đêm vẫn còn ấp ủ một màu trăng.
Chưa một lần sao biết được dở dang
Mà trầm mặc ngỡ ngàng vầng trăng khuyết
Dẫu cay đắng bẽ bàng nào hay biết
Kỷ niệm về điểm xuyết chuỗi đường tơ
Dẫu xa nhau cách biệt mãi đôi bờ
Ôm ảo ảnh trăng trơ tình du viễn
Cho sương ngọc khảm lên vành vương miện
Để tình em như biển sóng trào dâng
Ta đã đi trên sỏi đá dọc ngang
Đầy bụi bặm bàn chân trần đẫm máu
Làm lữ khách ngõ đường xưa chưa thấu
Trăng ngoái nhìn im đậu xuống tóc ta...
Vẫn từng đêm... hồn chẳng cửa không nhà
Đá sỏi tựa như là tình được mất
Có một chút mặn mòi từ lòng đất
Vị mồ hôi em cất tự bao giờ.....
Vị hương nồng ta chắt lọc từ thơ
Phả lên trán nghe mờ mờ nghẹn nghẹt
Cũng lắm lúc thấy lòng mình e thẹn
Nhắm cuộc đời.... ngỡ chén rượu trái ngang!....
Bài này đã được xem 840 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|