trăm năm vô thường.
Thế gian vật đổi sao dời
Có gì kiên định, đời đời được đâu
Thân này rồi sẽ vùi sâu
Dưới ba tất đất, ngõ hầu được chi?
Thế gian đau khổ li bì
Ân ân, oán oán, như chì nặng cân
Trả vay.......vay trả bao lần
Sau cùng dính mắc, tham sân vẫn còn
Thế gian muốn giấc ngủ ngon
Phải buông tham chấp, rỉa bòn thân tâm
Dẫu cho đi - đứng, ngồi - nằm
Xin luôn nhớ nghĩ...... trăm năm vô thường.!.